TẬP CHO BÉ NGỦ ĐÚNG GIỜ BỐ MẸ KHÔNG PHẢI THỨC ĐÊM

Câu chuyện hai vợ chồng Emma tập cho con ngủ riêng ngay từ nhỏ, cách này giúp bé ngủ tốt hơn và bố mẹ cũng đỡ vất vả !!
Từ khi con 4 tháng tuổi con đã ở phòng riêng và đi ngủ đúng giờ như người lớn rồi !!!! 
( Ảnh minh hoạ khi con gần 1 tuổi )
Khi con chào đời con đã tự ngủ một mình ở nôi rồi, mẹ con chỉ ôm con vào ban ngày và khi con ngủ trưa thôi. Đến khi con được 3 tháng tuổi, con đã ngủ một mạch từ 10 giờ tối cho đến 8 giờ sáng. Để con ngủ không khóc mẹ con đã cho con bú trên giường và ôm con đến khi con ngủ say mẹ đặt con vào nôi. Con ngủ như vậy thật thoái mái vì nếu đêm con có giật mình con cũng không làm mẹ thức giấc. Mẹ cũng không phải lo ngủ cùng con nếu như mẹ ngủ say đè chăn lên con. Con thích được mẹ ôm cho con bú khi con ngủ nhưng mẹ con lại không thích vì nó không tốt cho con, sợ con nếu sau này không có mẹ con sẽ không ngủ.
Khi con sang 4 tháng tuổi cũng là lúc gia đình con chuyển về  thủ đô Washington sống. Ở đó nhà con có 2 phòng ngủ, 1 phòng bố mẹ con dành riêng cho con. Thế đấy về Washington con đã bị bố mẹ tập cho con đi ngủ đúng giờ. Các mẹ biết không ạ, con đã có 1 tuần đào tạo. Bố mẹ nói sẽ cho con đi ngủ lúc 7 giờ30 phút tối, giờ đấy con phải lên giường ngủ rồi. Trước khi đi ngủ con được mẹ cho bú no sau đó bố thay đồ ngủ và đọc truyện cho con. Còn mẹ là người ru con ngủ và đặt con vào nôi. Ngày đầu con hoàn toàn không đồng ý, con đã khóc to và rất lâu vì con muốn có mẹ cho con bú và ôm con ngủ. Nhưng mẹ con nói như vậy không tốt cho con, khi con tỉnh dậy nếu không có mẹ bên cạnh con sẽ khóc rất to đấy.
Con khóc khoảng 30 đến 35 phút, con biết mẹ con cũng đang khóc vì không chịu được khi nghe con khóc. Nhưng bố con can đảm hơn mẹ, vì bố biết chỉ có như vậy con mới tự ngủ được ạ. Bố mẹ con cũng tham khảo rất nhiều, đọc tin, nghe chỉ dẫn của bác sỹ nói như vậy là bình thường nếu muốn tập cho con tự ngủ. Thế rồi con cũng phải ngủ, con khóc nhiều và lâu quá không thấy mẹ đến bế con con đã ngủ luôn ạ. Con ngủ như thế cho đến sáng.
Ngày thứ 2, thứ 3, thứ 4, thứ 5, thứ 6 con đều được bố mẹ cho đi ngủ lúc 7 giờ tối hay 7:30 phút tối. Cũng như mọi ngày bố mẹ thay đồ ngủ cho con, đọc truyện cho con sau đó cho con vào nôi và con khóc khi mẹ đặt con xuống. Nhưng càng ngày con càng khóc ít đi, có hôm con khóc chỉ 5 phút thôi vì con biết con có khóc to đến mấy mẹ con cũng không vào bế con ạ, mẹ chỉ vào xem có sao không thôi. Thời gian đầu con chưa quen nên có nhiều đêm con vẫn dậy 2 lần để được mẹ cho con ăn.
Đến ngày thứ 7 con thực sự vào nếp rồi ạ, cứ đến tầm giờ ấy là con buồn ngủ. Vẫn như hàng ngày con được mặc đồ ngủ, đọc truyện sau đó mẹ cho con nằm trong nôi. Nhưng hôm ấy con không khóc nữa mà con tự ngủ luôn.
Các mẹ biết không, bây giờ con cứ tầm 6giờ 30 tối trở đi là con buồn ngủ, nhiều hôm con khóc chút nhưng con không không lâu ạ. Mẹ con lắm trò lắm, mẹ đọc truyện cho con rồi đặt con xuống nôi. Nếu con khóc mẹ sẽ bật đèn lên sau đó cho con đọc truyện tiếp, chứ mẹ không cho con bú ạ. Mẹ làm thế để con vui sau đó con sẽ tự ngủ. Để con ngủ được như vậy, con biết mẹ con khóc rất nhiều, mẹ cũng nhiều lần trách móc bố tại sao để con khóc lâu như thế. Để không nghe tiếng con khóc mẹ con đã giao cho bố con trông con ạ. Còn mẹ đi tập thể dục, khi mẹ về là con đã ngủ rồi ạ. Đúng thật một tuần gian nan cho cả nhà nhưng có thế mà bây giờ bố mẹ con rất nhàn ạ, vì con đã tạo cho mình một thói quen gần trở thành người lớn rồi ạ, hihihi.
Mách nhỏ với các mẹ để tập cho con đi ngủ theo cách này, bố mẹ phải quyết tâm mới làm được. Vì không ai chịu được tiếng con mình khóc, nhưng chỉ một thời gian ngắn là các mẹ sẽ nhàn thôi. Đây là cách để các bé tự khóc sau đó các bé sẽ ngủ. Người Mỹ gọi là ” Cry It Loud”.
Đấy là nếp ngủ tối của con, còn nếp ngủ ngày thì sao. Cách đây 1 tuần mẹ con vẫn thường ôm con cho con bú và để con ngủ cùng mẹ trên giường. Mẹ con hay làm như thế mỗi khi con buồn ngủ vào buổi sáng vì con hay buồn ngủ lúc 9 giờ sáng lắm ạ. Rất nhiều lần bà nội con nói không cho bé ngủ cùng vì sau này bé biết lẫy bé sẽ lăn khỏi giường đó. Mẹ con không nghe lời bà, vì chưa biết con ngã đau nên mẹ con chưa thấm thía được ạ. Hôm đấy mẹ con cũng làm như mọi khi thấy con khóc muốn đi ngủ, mẹ bế con vào giường cho con bú rồi đặt con ngủ trên giường. Sợ con lăn xuống đất mẹ đã để gối xung quanh rồi ạ. Mẹ đặt con ngủ một mình, hôm đấy con ngủ được 90 phút thì con tỉnh dậy. Ngoài kia mẹ con đang làm bánh ngọt, con tỉnh dậy nhưng con không khóc mà con bò trên giường đến khi con lăn xuống nền nhà. Con đã khóc rất to vì sợ hãi ạ, mẹ con nghe thấy tiếng con rơi đã vội vàng vào bế con. Con biết mẹ con rất hoảng sợ, mẹ con đã khóc vì để con ngã xuống nền nhà ạ. Mẹ sợ con bị làm sao, bị đau, bị gãy ở đâu ạ. May mà nền nhà trải thảm nên con cũng không sao nhưng tiếng con rơi “bịch” một cái vẫn văng vẳng trong đầu mẹ con. Mẹ con sợ lắm ạ! Thế là từ hôm ấy mẹ con quyết định cho con dù ngủ trưa con sẽ phải ngủ ở nôi ạ. Bây giờ cứ thấy con buồn ngủ mẹ đặt con vào nôi, mẹ chơi trò chơi với con một lúc sau đó để con ngủ. Thời gian đầu con không đồng ý đâu vì con vẫn muốn mẹ ôm con ngủ nhưng rồi con cũng quen ạ. 
Ngày nào cũng như ngày nào con đều đi ngủ tối tầm 7 giờ đến 5:30 sáng hoặc 6 giờ sáng. Con được mẹ cho bú sau đó con chơi, xem ca nhạc khoảng 2 tiếng đến 9 giờ con muốn đi ngủ. Tầm 10 giờ 30 sáng mẹ cho con ăn trưa sau đó cho con chơi thêm 1 tiếng rồi con ngủ trưa. Con ngủ đến 2 hoặc 3 giờ chiều con dậy con chơi đến 4giờ 30 mẹ cho con ăn. Ăn xong bao giờ con cũng chơi cùng bố mẹ rồi con mới đi ngủ tối. 
Con cũng mong các bạn cùng tuổi con cũng có thói quen ăn ngủ như con để cho bố mẹ các bạn ấy đỡ vất vả 🙂

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *